Akizuki Takao là một học sinh 15 tuổi, sống với mẹ và anh trai (sắp chuyển ra riêng với bạn gái), và tin rằng chỉ có đóng giày mới mang cậu thoát khỏi nơi này.
Một buổi sáng mùa mưa, trên đường đến trường, cậu đã trốn học và đến một khu vườn kiểu Nhật để phác thảo mẫu giày và bắt gặp một phụ nữ ăn mặc chỉn chu tên Yukino Yukari đang ngồi uống bia ngắm mưa rơi. Họ không nói nhau lời nào, nhưng khi trời tạnh mưa, người phụ nữ để ý phù hiệu của Takao và từ biệt cậu bằng một bài tanka khiến cậu bối rối. Tiếp tục những buổi sáng trời mưa tiếp theo, họ lại gặp nhau và dần dần trở nên thân thiết nhau hơn (nhưng không tự giới thiệu nhiều bản thân bao giờ). Khi Yukari phát hiện và cảm thấy hứng thú với ước mơ đóng giày của Takao, cậu quyết định làm một đôi lấy cỡ giày của cô ấy. Trong lúc Takao đo cỡ chân của mình, Yukari nói mình cần phải tự bước đi, ám chỉ về những phiền muộn cá nhân cô. Và rồi mùa mưa kết thúc, cả hai người tự nhủ nên để người kia quay trở lại cuộc sống bình thường thì tốt hơn nhưng đồng thời, cũng thầm ước cho trời cứ mưa để họ được gặp nhau.
Sau kì nghỉ hè, Takao quay trở lại trường và phát hiện ra Yukari là giáo viên trường khi bạn cậu gọi tên cô, Yukino-sensei. Bạn cậu còn cho biết cô giáo đã vắng mặt một thời gian do áp lực và stress từ vụ việc một nam sinh có tình cảm với cô và bạn gái của nam sinh đó, Aizawa, đã quay ra tung tin đồn và gây khó dễ cho cô. Yukari chọn giải pháp tránh đối mặt vấn đề và thường ra công viên để tự trấn an mình khỏi nỗi sợ hãi và cô đơn, để có thể tự bước đi tiếp. Lúc này, Takao bất bình trước cách hành xử của đám Aizawa đã đi gặp họ và hai bên đã xảy ra xô xát.
Sau đó, cậu ra khu vườn và bắt gặp Yukari bên một dòng nước. Tại đây, cậu đã đọc bài tanka đối lại bài tanka ngày trước của Yukari. Cô chúc mừng cậu và nói rằng đã tưởng cậu sẽ nhận ra cô là giáo viên văn học cổ điển. Hai người tiếp tục trò chuyện vui vẻ cho đến khi trời mưa giông khiến cả hai người đều bị ướt và họ chạy đến căn hộ của Yukari. Ở căn hộ, Takao đã thổ lộ tình cảm của mình với Yukari và nhận lại sự chối từ tế nhị của cô (cậu bị sửa cách xưng hô và được Yukari cho biết cô sẽ quay về quê mình). Ngỡ ngàng, Takao đột ngột ra về, để lại một mình Yukari khóc và nuối tiếc quãng thời gian của hai người. Nhận ra lỗi lầm của mình, cô chạy đuổi theo Takao, lúc đó đang đứng bần thần nhìn mưa rơi nơi cầu thang. Takao giận dữ nói cô về việc cậu đã thất vọng thế nào vì cảm thấy như bị một người lớn như cô coi thường và cô không mở lòng với cậu (lúc này Takao không gọi cô là sensei mà là anta). Yukari oà khóc to hơn và chạy đến ôm lấy cậu, cho cậu biết thực ra tại khu vườn ấy, cậu đã cứu rỗi cô khi cô thấy sợ hơn bao giờ hết. Xung quanh họ, mưa dần tạnh và nắng dần quang.
Đoạn cuối phim tua nhanh những diễn biến trong cuộc sống mỗi người một nơi của họ: Takao rớt kì thi vào cấp ba và vẫn làm công việc bán thời gian, còn Yukari vui vẻ dạy học ở trường mới. Vào mùa đông, cậu lại đến thăm khu vườn và lôi bức thư (đề ngày 3 tháng 2 năm 2014) của Yukari gửi cậu ra đọc. Lúc đem ra đôi giày thành phẩm cho Yukari để ngắm, cậu tự hứa sẽ tự mình bước đi thật xa để tìm gặp cô